Nàng khẽ cắn môi, hít một hơi, nắm chặt gói đồ, liều mạng theo sau.
Tiêu Đạc vào lúc này đột nhiên dừng bước, A Nghiên không kịp ngừng theo, suýt nữa lao lên.
Nàng cõng gói đồ, nghi hoặc nhìn phía trước hắn.
Nàng bây giờ hai môi đã đông lạnh phát cứng, nói chuyện đều cảm thấy lao lực, vì thế rõ ràng không nói.
Tiêu Đạc hơi hơi nghiêng đầu, lạnh nhạt nói: “Mệt mỏi?”
trong tiếng gió gào thét, giọng hắn rất nhẹ làm cho người ta nghe khôngrõ, bất quá A Nghiên lại vẫn bắt được giọng nói hắn hơi khàn khàn thanhtuyến, ngẩng đầu nhìn qua, thấy tuyết rơi trên tóc đen, khuôn mặt kiêncường tuấn mỹ dường như so với băng tuyết còn lạnh lùng hơn vài phần.
Nàng gian nan gật gật đầu.
Tiêu Đạc mặt mày khẽ nhúc nhích: “Có phải cũng lạnh hay không?”
A Nghiên trong lòng nổi lên một chút hi vọng, hắn sinh lòng trắc ẩn?
Nàng gian nan mấp máy môi đông cứng, từ yết hầu phát ra tiếng khàn khàn: “Ân.”
trên khuông mặt Tiêu Đạc lạnh lùng tuấn mỹ vẫn như cũ không lộ vẻ gì, tiếp tục hỏi: “Có phải đói bụng hay không?”
A Nghiên gật gật đầu, cắn môi dưới.
Hắn đến cùng vẫn làm từ máu thịt, tuy là mình liên tiếp khiến hắn khóchịu, nhưng trong lòng kỳ thật vẫn đối với mình có một phần thương hại?
Nhớ tới hắn từng đối với mình muôn vàn sủng ái, trong lòng không khỏi cảm khái vạn phần.
Trước kia mặc kệ thế nào, có lẽ cả đời này, một đời này, hắn ít nhất là tốt.
Đang nghĩ tới đây, Tiêu Đạc lại dùng ngữ khí trào phúng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511620/chuong-75-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.