Đã nhiều ngày có vẻ tuyết sắp rơi, thời tiết cũng có chút biến ảo khôngngừng, rõ ràng lúc trước ánh mặt trời ấm áp còn từ từ chiếu rọi, đảo mắt một cái, mây đen phía bắc bắt đầu tràn ngập dăng đầy, chùm lên đỉnhđầu, bầu trời giống như bị người giội một tầng mực, u ám áp xuống.
Tiêu Đạc rời khỏi phòng rồi, sửa lại thái độ lúc trước đùa nháo với ANghiên, ý cười trên mặt đều thu liễm, đứng khoanh tay, hắn nhíu mày quét mắt nhìn Ninh Phi bên cạnh đang cúi đầu nghe lệnh.
con ngươi lạnh như băng, không hề có độ ấm, hắn không nói một lời, cứ như vậy nhìn chằm chằm.
trong con ngươi hờ hững của Ninh Phi bắt đầu có dao động, cả người dần dần căng thẳng.
Hắn cảm thấy gia bất mãn với hắn.
Tiêu Đạc trầm mặc một lát, nhìn mây đen xa xa từ từ kéo đến, bỗng nhiênxả môi cười lạnh: “ai cho phép ngươi không quy củ như vậy?”
Ninh Phi nghe thế, thân hình chấn động, lúc này quỳ xuống, cúi đầu trầmgiọng nói: “Ninh Phi biết sai, là Ninh Phi lỗ mãng, thỉnh Cửu gia xửphạt!”
Tiêu Đạc hơi hơi nheo con ngươi lại, ngữ điệu nguy hiểm mà thấp lạnh, nhẹ nhàng nói: “Ta nhớ ngươi xuất thân là kim y vệ?”
Ninh Phi quỳ một gối xuống, cắn răng, cúi đầu: “Ninh Phi là con thứ bađích tôn của Ninh gia ở Tây Nam, bảy tuổi đưa vào cung, mười ba tuổi vào dự khuyết ở kim y vệ, mười lăm tuổi vì chấp hành công vụ chân bịthương, từ đây lui về phía sau ra khỏi kim y vệ, được gia nhân từ, thugiữ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511598/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.