A Nghiên muốn nhổ ra, miệng lại bị chặn, vì thế răng môi nàng vừa động,liền cảm thấy tay gấu nhu ngấy trơn tuột bị mình không cẩn thận nuốt vào bụng.
”Ô...”A Nghiên muốn khóc, đây là tam công đằng a! Kiến huyết phong hầu a!
Tiêu Đạc buông A Nghiên ra, trên môi mỏng mang theo ướt át đỏ tươi sángrọi, trong mắt lại mang theo một chút ý cười nghịch ngợm.
Cúi đầu, nhẹ nhàng liếm khóe môi A Nghiên, thanh âm trầm nhẹ mang theonồng đậm dụ dỗ: “Thấy ngươi vừa mới nhìn trộm này, xem ra vẫn muốn nếmthử. Xem thế này hết sợ rồi, ngươi xem, ngươi đã ăn rồi, ăn vào sẽ không sợ nữa, hương vị như thế nào?”
Ai biết một lời hắn thốt ra, A Nghiên cả người mềm nhũn, trực tiếp ngã vào trong lòng hắn.
Cảm thụ trong miệng vẫn còn sót lại tư vị tuyệt vời, nghĩ miếng tay gấukia bị mình nuốt vào, nàng liều mạng muốn nhổ ra, nhưng không làm được,cuối cùng nghĩ đến bốn chữ to kiến huyết phong hầu, nàng tuyệt vọng ômlấy thắt lưng hắn gầy gò rắn chắc, úp mặt nằm sấp nằm trong ngực hắn dày rộng, gào khóc.
Không còn có thảm hại nào lớn hơn.
Nàng lần này thực không định hại hắn, nàng chỉ là không cổ vũ không ngăn cản mà thôi!
Nàng cũng không có bản lĩnh bách độc bất xâm như Tiêu Đạc, nàng hẳn là phải chết đi?
Thế nhưng lại phải chết!!
Tiêu Đạc thấy nàng khóc thành như vậy, cũng bị dọa, vội sờ sờ đầu nàng,lại vỗ vỗ nàng lưng, thấp giọng dỗ: “A Nghiên, chính là một miếng taygấu mà thôi, cũng sẽ không giết người, ngươi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511595/chuong-59-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.