Trong lòng âm thầm cười khổ một tiếng, A Nghiên thở dài.
Oan gia, thật sự là oan gia.
A Nghiên không rõ vì sao mỗi lần mình đều gặp phải một oan gia như vậy.
Nàng cúi xuống, nhìn đôi tay kia tràn ngập ham muốn chiếm hữu, cứ như vậy bá đạo mà cố chấp nắm tay mình không buông.
"Ngươi còn nhớ rõ lời nói lúc trước sao?”A Nghiên nghe thấy chính mình thấp giọng nói như vậy.
"Ân?" Tiêu Đạc không rõ chân tướng.
"Ngươi nói, chỉ cần ta muốn, ngươi đều sẽ cho ta.” con ngươi A Nghiên trong trẻo đánh giá hắn.
"Phải." Tiêu Đạc tâm thần rung động, thanh âm khàn khàn khẳng định.
"Hà Tiểu Khởi là đồ đệ ta, ta đã thu hắn, sẽ dạy hắn, ta cũng thích người khác gọi ta là sư phụ." Nàng nói như vậy, ngửa mặt nhìn hắn, quan sát mỗi một vẻ mặt trên khuôn mặt hắn tuấn mỹ: "Ta muốn có đồ đệ, như vậy ta sẽ cao hứng, ngươi không hy vọng ta cao hứng sao?"
Tiêu Đạc nghe thấy lời này, nắm tay A Nghiên càng chặt.
"Ta không phải có ý tứ kia." Hắn vội giải thích như vậy, trong lời giải thích lại mơ hồ có chút vô thố.
Sau khi nói xong câu đó, hắn nhíu mày, hơi nhăn lại, đến cùng vẫn nhượng bộ.
"Ngươi đã thích, vậy thu hắn làm đồ đệ đi, bất quá về sau không được cùng hắn ngồi một chỗ nói chuyện, ta không thích." Hắn nhượng bộ, nhắc tới Hà Tiểu Khởi, vẫn nồng đậm không vui như cũ.
Kỳ thật lại nói tiếp, A Nghiên cũng chỉ là thử đao thôi, nàng không nghĩ tới Tiêu Đạc dễ dàng nhượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511582/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.