Đã một khoảng thời gian không thấy Ninh Phi, A Nghiên cũng không biếthắn làm gì. Bất quá đoán rằng hẳn là không thoát khỏi liên can đếnchuyện “Yến kinh” kia.
Lúc này Ninh Phi mặt nạ sắt một thân hắc y, đứng trong mưa nhỏ miên man, cứ như vậy yên lặng nhìn Tiêu Đạc.
Tiêu Đạc không còn áo khoác tím, chỉ còn một thân trang phục bên trong,hắn dùng cánh tay cường hãn của mình gắt gao ôm chặt A Nghiên tronglòng, tràn ngập ham muốn chiếm hữu, dường như không cho phép người khácmơ ước nửa phần.
Ninh Phi cúi đầu, quỳ gối trên đường đá ẩm ướt, trầm giọng nói: “Gia, trong thành ở Yến kinh có tin tức.”
”Ân?”
Ninh Phi nhìn nhìn A Nghiên trong lòng Tiêu Đạc.
”Nói.” Tiêu Đạc không thèm để ý, lạnh nhạt ra lệnh.
Ninh Phi trầm mặc xuống, đành phải nói:
”Tấn Giang hầu phái người truyền tin tức cho gia, nói là —— “
Hắn ngừng lại, rồi đành phải nói: “Nói là lão gia tử bên kia kỳ thật đã nghĩ tốt rồi.”
Lời này vừa nói, ánh sáng tinh nhuệ trong mắt Tiêu Đạc đột nhiên bắn ra, một lát sau, thanh âm trầm thấp thong thả vang lên: “Ai?”
Lúc hắn nói như vậy, A Nghiên bị hắn ôm trong ngực có thể cảm giác đượccả người hắn căng thẳng. Lúc nàng khôi phục lại từ hoa mắt chóng mặt,mắt trợn tròn ra sức cân nhắc, đây nhất định là tin tức trọng yếu.
Nàng dỏng lỗ tai nghe.
”tin tức trước mắt, chỉ biết là, không phải Tam gia.” Ninh Phi quỳ trên mặt đất nói như vậy.
Lời này vừa ra, Tiêu Đạc trầm mặc một lát, bỗng nhiên xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511577/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.