Vì thế nàng giãy dụa đứng lên, chịu đựng đau đớn trong bụng, hai chânrun run, mồ hôi đầy người, gian nan đi về phía phòng Tiêu Đạc. 
Bởi vì hiện tại nàng là người tâm phúc thứ nhất trong mắt Tiêu Đạc, ởphòng bên cạnh phòng chính của Tiêu Đạc, cho nên đi đến chỗ Tiêu Đạcthực dễ dàng. 
Nàng cố gắng mãi rốt cục đi tới trước cửa phòng, gian nan đứng lên, tính toán vụng trộm nghe động tĩnh xung quanh, ai biết giờ phút này cửa lạimở ra. 
Cửa mở, ánh trăng rọi như nước, gió thu lung lay cành trúc, xung quanhhiu quạnh, Tiêu Đạc một thân trung y màu trắng, không nhiễm một hạt bụinhỏ đứng ở cửa trước. 
Tiêu Đạc nhìn nhìn A Nghiên, thấy nàng tóc đen bị mồ hôi lạnh làm choướt nhẹp, dính trên khuôn mặt tái nhợt không có chút máu, cả người dường như đứng cũng không vững, giống như gà con đáng thương run run tronggió lớn sấm to. 
”Làm sao?” Tiêu Đạc có một chút buồn bực, từ trên cao nhìn xuống cô nương đáng thương. 
”Ngươi, bụng ngươi có đau không?” Ngửa mặt lên, cõi lòng đầy chờ mong hỏi. 
”Không.” Tiêu Đạc môi mỏng khinh động, chỉ nói một chữ. 
”Ngươi chẳng lẽ cũng không đau đầu bải hoải?” Làm sao có thể như vậy?! 
”Không.” Tiêu Đạc mặt không biểu cảm bình thản nói. 
”Ngươi, ngươi có chỗ nào khác không thoải mái sao?” Ôm một tia hi vọng cuối cùng, nàng chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy vấn. 
”Không.” Tiêu Đạc hơi hơi nhíu mi. 
”Nha ——”A Nghiên chật vật quỳ rạp trên mặt đất, tóc và mồ hôi hỗn độn dính ở trên mặt. 
Trong lòng nàng bi phẫn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511554/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.