A Nghiên quả nhiên đoán không sai, ngày thứ hai, nàng chợt nghe tin tức Tiểu Huệ đi ra hồ, không cẩn thận ngã xuống nước, cứ như vậy không còn mạng. 
Đối với việc tiểu cô nương này chết, nàng ôm một chút tiếc nuối, thậm chí còn sẽ làm ra chút nước mắt cá sấu thê lương. 
Kỳ thật nếu không phải nàng ấy trợ Trụ vi ngược, giúp người khác hại mình, nàng có lẽ sẽ lo lắng nghĩ biện pháp cứu nàng ấy một mạng. 
Nhớ tới giao tình lúc trước hai người cùng ở một phòng, nàng có chút khó chịu, bất quá chỉ khổ sở một lát liền thôi. 
Duyên đến duyên diệt, người đến người đi, người luôn sẽ chết, Tiểu Huệ sớm chết, cũng sẽ sớm đi đầu thai chuyển thế, nàng ấy còn có thể có cả đời, ít nhất kiếp sau nàng ấy sẽ không giống như mình, cứ như vậy chú định trong mệnh vì một người mà chết. 
Nàng ấy đến cùng không giống mình. 
Cho nên nàng ấy có chết, cũng không có gì. 
Nghĩ thoáng rồi, nàng tiếp tục cúi đầu tự mình châm cứu. 
Không tệ, nàng đang tự châm cứu trị phong hàn. 
Nàng đời thứ sáu sinh ra trong một thế gia mấy đời theo nghề y, hai tuổi biết đọc Hoàng đế nội kinh, ba tuổi đã đi theo phụ thân lên núi hái dược thảo, đến bảy tuổi, tài năng ngút trời, suýt nữa trở thành một thế hệ danh y. May mắn nàng lạc đường biết quay lại dừng cương trước bờ vực, suy nghĩ cẩn thận chính mình muốn bảo trì an phận, làm một đại phu yên lặng tha phương mới tốt. 
Vì thế từ sau bảy tuổi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-tim-chet-hang-ngay/1511549/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.