Sau khi từ Đại Lý Tự trở về, Mộ Phi Chỉ mang theo Phúc Hải đi Ngự thư phòng, rốt cuộc Thẩm Hành Vu thở dài một hơi, bắt đầu cởi quần áo từ ngoại điện của điện Thái Cực, vừa cởi vừa thì thầm nói: “Mặc nhiều như vậy, ngay cả chân cũng không động được, muốn ta biến thành con gấu chó lớn sao?”
Thạch Lưu thấy vậy thì trong lòng run sợ, nàng tiến lên nhặt vài cái áo choàng Thẩm Hành Vu ném xuống đất, sau đó nhẹ nhàng nói với Thẩm Hành Vu: “Chủ tử, nếu như để Vương thượng biết rõ thì bọn nô tỳ sẽ bị trừng phạt!”
“Có ta chịu trách nhiệm các ngươi lo lắng cái gì?” Rốt cuộc Thẩm Hành Vu cởi mấy cái áo nặng nề xuống. Nàng vừa định đi vào nội điện thì chợt nghĩ đến con nhóc kia, cho nên quay đầu lại nói với Hoa Dung: “Hoa Dung, đến chỗ Quỷ Y ôm Cầu Cầu về cho ta, không biết Quỷ Y có để nó bị đói không.”
“Nhưng chủ tử, vương thượng đã nói không có mệnh của ngài ấy thì không được ôm Cầu Cầu về.” Hoa Dung khó xử nhìn Thẩm Hành Vu.
“Bảo ngươi đi thì ngươi đi, mè nheo cái gì?” Thẩm Hành Vu khoát tay với Hoa Dung, sau đó cả người thoải mái đi vào nội điện. Nàng ngồi xuống nệm, tay sờ lên bả vai mình, trong lòng mang theo vài phần tò mò, bởi vì sau khi tỉnh lại, Mộ Phi Chỉ chăm sóc cô như đại gia, cho nên nàng cũng không có cơ hội hỏi, rốt cuộc là hắn dùng thuốc vì mà chỉ trong bốn năm ngày, vết thương của nàng đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-danh-gia-cua-cuong-de/564500/chuong-64-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.