Lúc đi ra, Thẩm Hành Vu mặc một bộ quần áo rực rỡ, Hắc Ưng đưa lưng về phía nàng, ôm kiếm đứng thẳng ở một bên, bên tai truyền đến tiếng cổng thành mở ra, vô cùng nặng nề. Theo ánh mắt của hắn nhìn sang, gần như Thẩm Hành Vu sững sờ. Dù thời tiết có chút âm u nhưng Thẩm Hành Vu lại cảm thấy chói mắt, đơn giản vì nam nhân ngồi trên lưng ngựa, liếc mắt có thể thấy kia.
Nam nhân mặc kim khôi giáp màu đen ngôi trên lưng ngựa, mang kim chiến ngoa màu đen, bên hông đeo kiếm sáng, dời tắm mắt đi, nhìn thấy khuôn mặt giấu trong mũ giáp thì hô hấp của Thẩm Hành Vu hỗn loạn. Mày kiếm dày đậm giống sắc bén như được mũi dao gọt qua, mà càng anh khí sắc bén hơn so với lông mi là đôi mắt của hắn. Thẩm Hành Vu đã thấy vô số con mắt, nhưng chưa từng gặp đôi mắt đẹp như vậy, kèm theo lực hấp dẫn, mặc dù là nhìn xa xa nhưng cũng cảm thấy bị đôi mắt của hắn hấp dẫn. Này kiếm và đôi mắt sáng xuất sắc như thế, cộng thêm sống mũi cao thẳng và đôi môi mỏng, là mỹ nam tử trong mỹ nam tử.
(Khôi giáp: áo giáp, chiến ngoa: giày chiến)
Đám người hai bên đường vố vì sự xuất hiện của nam nhân và quân đội phía sau hắn mà phát ra tiếng hoan hô nhiệt liệt, tiếng hô của đám người ngày một cao hơn, đến cuối cùng, mọi người lại quỳ xuống, cùng hô to: “Vương thượng, vương thượng.” Tiếng hô này khí thế cao ngất.
“Cô nương, đắc tội.” Hắc Ưng vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-hau-danh-gia-cua-cuong-de/564432/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.