Bữa tối ăn xong, Lục Quân Hạo và Lâm Thiên Tú đến phòng khách ngồi ăn trái cây, lúc này lão Trần quay trở lại, nói với Lâm Thiên Tú rằng chuyện cậu nói ông ta làm là chọn mấy cậu nhóc giúp việc đã xong rồi, chỉ đợi cậu chọn người.
Lâm Thiên Tú dặn, “Để ngày mai rồi gặp, tôi sẽ đích thân chọn.”
Lão Trần cung kính mà cúi đầu đáp lại một câu, lúc ông ta chuẩn bị đi ra ngoài lại bị Lục Quân Hạo gọi ngược trở lại, hắn nói: “Lão Trần, ông ngày mai sắp xếp lại các khoản mục của các cửa hàng bách hoá cũng như trung tâm thương mại của tôi bên ngoài, sau này những cửa hàng hay mọi chuyện ở trong nhà, đều do Thiên Tú quản lý.”
Sắc mặt lão Trần hơi khẽ chuyển, ông ta hơi kinh ngạc còn muốn mở miệng nói cái gì đó nhưng thấy vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc của Lục Quân Hạo, câu vừa đến cổ họng liền nghẹn lại, rồi nuốt ngược trở vào, chỉ đành cúi đầu, “Vâng, cậu chủ.”
Đám người hầu lui dần xuống, lúc này Lâm Thiên Tú mới nhìn Lục Quân Hạo, nụ cười lộ ra hơi nhàn nhạt, “Nhiều cửa hàng, rồi bao nhiêu trung tâm như vậy, đều cho tôi quản lý sao? Anh không sợ tôi làm hư đường hư bột hết sao?”
Lục Quân Hạo đứng dậy, nhắc nhở Lâm Thiên Tú về phòng lớn. Chuyện kia hơi dừng lại một chút, về đến phòng rồi, hắn mới cởi áo ngoài, lại nói tiếp: “Sợ cái gì? Tôi có gì phải sợ.”
Lại qua một lát, giống như lo Lâm Thiên Tú sẽ nản mà bỏ cuộc, hắn bồi thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-tron-doi/906677/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.