...
Biệt thự Lâm gia.
"Cậu chủ, cậu có muốn ăn chút gì không?"
Bên tai bỗng vang lên một thanh âm quen thuộc, Lâm Thiên Tú hơi hốt hoảng mà mở choàng mắt ra, liền thấy một khuôn mặt vừa tròn, lại trắng trắng, khóe mắt hơi nheo nheo của chú Từ. Thấy cậu ngơ ngác không nói lời nào, chú Từ lại gọi một tiếng, "Cậu chủ!"
Lâm Thiên Tú còn đang nửa tỉnh nửa mơ mà hơi run run thân thể, cảm thấy thân mình có chút bất lực, một chút cựa quậy cũng không nổi. Cảm giác như cậu chính là một cái gối bông gòn, cảm giác nó không phải thuộc về cậu.
Đúng nha, xác thật chính là không có phải cơ thể của cậu, dẫu sao cậu chẳng phải đã sớm chết, làm một cái du hồn rất nhiều năm kia mà.
Chú Từ thấy cậu như thế, luống cuống lên, vội vàng muốn ra ngoài gọi người, "Chẳng lẽ cái thuốc kia có vấn đề? Cậu chủ chờ tôi, tôi tôi tôi đi gọi bác sĩ!"
Nói rồi, ông cuống lên mà hốt hoảng chạy ra bên ngoài, nhưng bất ngờ lại đụng phải một đám người đang đi vào.
"Cái gì vậy, sắp kết hôn rồi, còn chạy loạn cái gì thế?"
Lên tiếng chính là một người đàn ông trung niên tướng mạo đĩnh đạc, đã gần trạc ngũ tuần, một đôi mắt phượng giống như Lâm Thiên Tú, đó chính là ba của cậu, chủ tịch công ty bất động sản của chi nhánh Lục thi, Lâm Kính Thiên. Bên cạnh ông ta là vợ cả Lý Tần Mai cùng người hầu của bà ta. Theo sau còn có mấy vệ sĩ cao to lực lưỡng.
Chú Từ vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-tron-doi/906659/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.