Nước S bước vào tháng thứ 3 mùa đông. Trận tuyết đầu tiên rơi xuống phủ trắng cả Nhạc Thành, một thành phố lớn nhất nước S. Tuyết lớn bay lả tả mà rơi xuống, che đi những bụi đường trên mặt quốc lộ. Một chiếc Maybach màu đen bóng mang theo nhiều hoa tuyết lao như bay trên đường lộ. 
Đường phố buổi trưa yên tĩnh, tiếng người đàn ông trẻ tuổi rống giận như muốn làm thức tỉnh người ngủ say. 
"Lái xe nhanh lên, nhanh chút nữa!" 
Hai mắt Lục Quân Hạo đỏ thẫm, đôi con ngươi long lên như sắp khóc đến nơi. Hai tay hắn dùng sức ôm chặt người trong lòng, thả chậm thanh âm trấn an mà nói: "Tú Tú, đừng sợ, anh đưa em về nhà, đưa em về nhà, sẽ không sao..." Giọng nói của người đàn ông lãnh ngạnh thả ra đến mức rất nhu hòa, dường như sợ sẽ làm ảnh hưởng đến người trong lòng. 
Được hắn ôm trong ngực chính là một thanh niên tuấn mỹ, mắt phượng mi dài, môi hơi nhuận hồng nhạt, nhưng pha chút tái nhợt. Gương mặt từng đường góc cạnh rõ ràng thanh tú, nhìn qua thập phần xinh đẹp như một mỹ nhân. Nếu không phải lúc này cậu bị thương mà sắc mặt trắng bệch, khóe miệng còn rỉ máu, cảnh tượng người ôm người trong ngực như này, hắn là một cảnh đẹp ý hay. 
"Hạo..." 
Lông mi mảnh dài run rẩy, Lâm Thiên Tú gắng gượng mở mắt, trong tầm mắt của cậu lúc này chính là phản chiếu khuôn mắt hoảng loạn của Lục Quân Hạo. 
Cậu có chút giật mình, Hai người kết hôn được gần sáu năm, nhưng lại chưa bao giờ thân mật. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-tron-doi/906657/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.