Chỉ Ngưng và Cheney đứng trước phòng hồi sức quan sátqua lớp kính thủy tinh, bởi vì Cheney không đủ cao, cho nên Chỉ Ngưng ôm hắnlên. Sắc mặt Ivan không tốt, lẳng lặng nhắm mắt lại, trên tay còn có kim đâmvào.
Chỉ Ngưng đau lòng nhìn con trai lớn, cô hi vọng mình có thể thay con trai bịbệnh biết bao, thay con trai chịu đau đớn, nó mới năm tuổi! Nhỏ tuổi như vậy đãphải chịu đựng loại thống khổ này.
“Mẹ, mẹ đừng khóc, Ivan sẽ không có chuyện gì, người đàn ông thối kia đã hiếntủy cho Ivan rồi, chờ anh ấy tỉnh lại chúng ta sẽ gọi điện cho anh ấy.” Cheneylau nước mắt cho Chỉ Ngưng, an ủi cô.
“Ừ, mẹ không khóc, chúng ta trở về đi! Ngày mai lại đến thăm anh trai.”
Chỉ Ngưng để Cheney xuống, dắt tay con trai trở về, chuẩn bị gọi Hoàng PhủThần Phong ăn tối, vừa rồi hắn còn chưa ăn!
“Hoàng Phủ Thần Phong, mau ăn tối.” Chỉ Ngưng vỗ vỗ tay Hoàng Phủ Thần Phong,nhưng Hoàng Phủ Thần Phong không để ý đến cô, tiếp tục giả vờ ngủ.
“Hôm nay anh rốt cuộc làm sao vậy? Rốt cuộc lại xảy ra chuyện gì nữa? Chỉ Ngưngthở phì phì ngồi trên mặt ghế.
“Anh không muốn ăn.” Hoàng Phủ Thần Phong lạnh lùng phun ra bốn chữ này.
“Anh đến chết có ăn hay không?”
“Không ăn.”
Chỉ Ngưng cảm thấy Hoàng Phủ Thần Phong hôm nay là lạ, nhưng không biết kì lạ ởchỗ nào, “Quên đi, anh đã không ăn, chúng ta đây đi về trước, ngày mai tôi sẽgọi chị Lý đưa cơm tới cho anh ăn.” Chỉ Ngưng đóng hộp cơm lại để ở một bên,“Cơm đặt ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537339/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.