Bởi vì hôm qua mẹ Hoàng Phủ đi dạo phố vô cùngmệt mỏi, cho nên, hôm nay bà không cùng Hoàng Phủ Thần Phong và Chỉ Ngưng đếnbệnh viện, bà ở lại khách sạn nghỉ ngơi.
Chỉ Ngưng sau khi được sự đồng ý của bác sĩ, cô cùng Hoàng Phủ Thần Phong giúpmẹ Hàn tản bộ trong hoa viên bệnh viện.
Hoàng Phủ Thần Phong nói với mẹ Chỉ Ngưng phải giúp bà thiết kế một bộ trangsức. Mẹ Hàn nghe vậy, cao hứng không thôi.
“Mẹ, bác sĩ nói bây giờ mẹ không thể quá hưng phấn, cho nên mẹ không nên cười.”
“Được, mẹ nghe lời Chỉ Ngưng..., Chỉ Ngưng nhà ta là nhất” bất chợt, mẹ Hàndừng nói chuyện, mắt chằm chằm nhìn vào một người.
Người kia tựa hồ cũng nhìn thấy mẹ Hàn, hắn đi tới phía bà. Mẹ Hàn thấy hắn đitới, bà nói với Hoàng Phủ Thần Phong: “Thần Phong, bác muốn trở về phòng bệnh,cháu đưa bá mẫu vào được không?”
Chỉ Ngưng thấy dáng vẻ mẹ cô có chút kỳ quái, liền hỏi: “Mẹ, mẹ làm sao vậy?Không thoải mái sao?”
“Không có” không có việc gì, mau đưa mẹ trở về.”
Người đàn ông kia trông thấy mẹ Hàn muốn đi, liền lớn tiếng gọi: “Nhược Chân,Nhược Chân em đừng đi.”
“Mẹ, giống như có người gọi mẹ.” Chỉ Ngưng quay đầu lại nhìn một chút.
Vừa vặn, người đàn ông kia đuổi theo mẹ Hàn, ngồi xổm xuống trước mặt bà, cầmtay của bà, “Nhược Chân, anh rốt cục gặp được em rồi, những năm này em có khỏekhông?”
“Cút! Tôi không muốn nhìn thấy ông, cút đi” Mẹ Hàn đẩy người đàn ông kia ra,kích động nói, bà như thế nào cũng không nghĩ đến một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537325/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.