Sáng sớm hôm sau, Hoàng Phủ Thần Phong liền rời giườngxuống lầu.
“Chị Lý, đêm qua Ngưng Nhi ngủ trên ghế sa lon ở phòng khách, vì sao không cóai đắp cho Ngưng Nhi một cái chăn? Đêm qua bọn họ ở đâu? Vạn nhất Ngưng Nhi bịcảm phát sốt thì làm sao bây giờ?” Nghĩ tới bàn tay lạnh như băng của ChỉNgưng, Hoàng Phủ Thần Phong tức giận.
“Thực xin lỗi, thiếu gia, là tôi không cẩn thận, bọn họ không biết đã trễ thếnhư vậy Chỉ Ngưng tiểu thư còn có thể ở phòng khác, thực xin lỗi, thiếu gia.”
“Chị Lý, tôi không trách chị. Chị đi nói cho mọi người, nhất định phải chăm sócNgưng Nhi thật tốt, tuyệt đối không có lần sau. Còn có, chị Lý, chị đi nấu chútcanh gừng cho Ngưng nhi uống, để phòng cô ấy bị cảm.”
“Dạ vâng, thiếu gia.” Nghe Hoàng Phủ Thần Phong phân phó, chị Lý không nói hailời liền chạy tới phòng bếp.
Dặn dò chị Lý xong, Hoàng Phủ Thần Phong liền đi lên lầu xem Chỉ Ngưng.
Hiện tại mới hơn 7h một chút, bởi vì đã đáp ứng Chỉ Ngưng từ nay về sau tuyệtđối sẽ không đánh thức cô, cho nên, Hoàng Phủ Thần Phong chỉ lẳng lặng ngồi bêngiường ngắm Chỉ Ngưng ngủ.
“Đinh linh linh” đinh linh linh” điện thoại Hoàng Phủ Thần Phong vang lên, hắnsợ đánh thức Chỉ Ngưng nên chạy vội ra ban công nghe điện.
Hai phút sau, Hoàng Phủ Thần Phong nhận điện thoại xong, sắc mặt đại biến. Hắnđi đến bên giường hôn môi Chỉ Ngưng một cái rồi đi xuống lầu.
“Chị Lý, công ty có việc, tôi đến công ty trước, lát nữa Ngưng Nhi tỉnh tẩu bảocô ấy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537313/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.