“Ngưng Nhi, sáng mai chúng ta đến bờ biển xem mặt trờimọc được không?” Sau khi kích tình qua đi, Hoàng Phủ Thần Phong ôm Chỉ Ngưng,lúc này, thanh âm của Hoàng Phủ Thần Phong nghe rất gợi cảm, tràn ngập sắc dục.
“Được! Nhưng em sợ em dậy không nổi, trừ phi, anh gọi em.” So với Hoàng PhủThần Phong, thanh âm của Chỉ Ngưng có vẻ lười biếng, có chút khàn khàn.
“Không có vấn đề, anh sẽ gọi em, đến lúc đó, không tỉnh cũng phải tỉnh.” Nóixong, Hoàng Phủ Thần Phong tà mị cười, nhưng Chỉ Ngưng lại không thấy được.
“Ưm, em ngủ trước, mệt mỏi quá!” Chỉ Ngưng tìm vị trí thoải mái nhất trong ngựcHoàng Phủ Thần Phong, rất nhanh tiến vào mộng đẹp.
Sáng tinh mơ, chưa tới 4h, Hoàng Phủ Thần Phong đã bắt đầu gọi Chỉ Ngưng rờigiường.
“Ưm” Chỉ Ngưng mơ mơ màng màng mở mắt, liền nhìn thấy Hoàng Phủ Thần Phong đangđè trên người mình, không ngừng hôn, tay còn không ngừng vuốt ve toàn thân từtrên xuống dưới, “Phong, anh đang làm gì vậy? Hơn nửa đêm còn không ngủ.”
“Ngưng Nhi bảo bối thân ái, hiện tại đã 4h rồi, chúng ta phải chuẩn bị đi ngắmmặt trời mọc.” Nói chuyện thuộc về nói chuyện, tay hắn vẫn không ngừng vuốt vethân thể cô.
“Đúng nha! Thiếu chút nữa đã quên rồi. Ai u, vậy anh nhanh lên một chút!” ChỉNgưng đẩy Hoàng Phủ Thần Phong, chính là vô dụng.
“Không cần phải vội, để cho anh hôn chút nữa, Ngưng Nhi, em thật thơm a! Anhhối hận đã đánh thức em.” Hoàng Phủ Thần Phong còn giống như vô lại ôm ChỉNgưng, không cho cô rời giường. “A! Ngưng Nhi, đừng cắn, rất đau.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537311/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.