Ăn cơm tối xong, Hoàng Phủ Thần Phong cùng Chỉ Ngưngan vị trên xích đu trong hoa viên, tựa sát vào nhau nói chuyện phiếm. Trên mặtbàn còn bày hai chén trà lài do chị Lý chuẩn bị, chị sợ mùa đông hai người bọnhọ ngồi trong hoa viên sẽ bị lạnh.
“Phong, được anh ôm như vậy cảm giác thật tốt.” Chỉ Ngưng cọ cọ vào ngực HoàngPhủ Thần Phong.
“Ừ, chỉ cần em thích, anh sẽ luôn luôn ôm em.”
“Ha ha! Phong, tên tiếng Anh của anh là gì?” Dĩ nhiên Chỉ Ngưng hỏi tên tiếngAnh của hắn là có nguyên nhân.
“Arthur, em hỏi cái này làm gì vậy?” Hoàng Phủ Thần Phong rất tò mò.
“Cái này a! Bí mật, tạm thời không nói cho anh, đến lúc đó anh sẽ biết.” ChỉNgưng rất thần bí nhìn Hoàng Phủ Thần Phong.
“Ừ! Nếu là bí mật coi như không thể nói. A! Ngưng Nhi, tay của em sao lại lạnhnhư vậy? Mau, chúng ta vào trong nhà.” Hoàng Phủ Thần Phong trong lúc vô tìnhchạm vào tay Chỉ Ngưng, thực là lạnh.
“Vâng, em thấy hơi lạnh một chút, trở về đi! Ngày mai lại đến.” Chỉ Ngưng thíchngồi trong hoa viên ngắm bầu trời đêm.
“Ngưng Nhi, bây giờ trời rất lạnh, em phải mặc nhiều quần áo một chút, bằngkhông sẽ bị cảm, như vậy rất phiền.” Hoàng Phủ Thần Phong không ngừng xoa xoatay Chỉ Ngưng.
“Em biết! A, đúng rồi, Phong, em muốn đến thư phòng, anh đi ngủ trước đi!” ChỉNgưng muốn nhanh chóng chuẩn bị quà cho Hoàng Phủ Thần, cho nên cô muốn tranhthủ thời gian.
“Được rồi! Nhưng không nên quá muộn. Nhớ bật hệ thống sưởi.” Hoàng Phủ ThầnPhong đưa chỉ Ngưng đến thư phòng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537297/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.