Y Uyển Lộ đi rồi, Hoàng Phủ Thần Phong lại tớiphòng nghỉ, hắn ngồi bên giường đau lòng vuốt ve khuôn mặt Chỉ Ngưng, “NgưngNhi, thực xin lỗi, hại em bị đánh. Anh cam đoan, đây là lần cuối cùng. Từ nayvề sau tuyệt đối sẽ không có người thương tổn đến em.”
Chỉ Ngưng nghe những lời Hoàng Phủ Thần Phong vừa nói nước mắt liền chảy xuống.Hoàng Phủ Thần Phong thấy Chỉ Ngưng khóc, hắn vội vàng sốt ruột hỏi: “NgưngNhi, em làm sao vậy? Vì sao lại khóc? Có phải mặt rất đau không? Em đợi chútanh lập tức gọi điện cho bác sĩ.”
Chỉ Ngưng thấy Hoàng Phủ Thần Phong lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho bácsĩ riêng của hắn liền kéo lấy tay hắn: “Không có, trên mặt đã đỡ rồi, không cầnphải lo lắng như vậy.”
“Em không đau là tốt rồi, nếu đau phải nói với anh. Ách” cái kia, Ngưng Nhi,anh cùng người phụ nữ kia đã là chuyện thật lâu rồi. Hiện tại anh đã sớm khôngcó quan hệ gì với cô ta, anh không biết cô ta sẽ đến phòng làm việc của anh.Cho nên, em không nên tức giận, được không?” Biết rõ Chỉ Ngưng không sao, HoàngPhủ Thần Phong nhanh chóng giải thích chuyện của Y Uyển Lộ. Hắn không muốn ChỉNgưng vì phong lưu sử của hắn trước đây mà hiểu lầm.
“Uhm, em không tức giận, chỉ là rất kinh ngạc. Đây đã là lần thứ hai em bị đánhvì anh. Đều tại anh, ai kêu anh khiến cho phụ nữ yêu mến như vậy.” Chỉ Ngưngliếc mắt nhìn hắn nói.
“Thực xin lỗi, anh cam đoan, đây là lần cuối cùng, từ nay về sau, anh sẽ khôngđể bất luận kẻ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-em-khong-tot-sao/537287/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.