Ly Hận Thiên không biết chải đầu búi tóc, cho nên tóc kia là y trực tiếp dùng mảnh vải cột ở sau lưng. Về kiểu buộc tóc của y cũng không có ai quá nghi ngờ, cho nên Ly Hận Thiên liền yên tâm thoải mái tiếp tục mà buộc như vậy. 
Lúc nãy do y vội vã giúp Ly Lạc nấu cháo, y cũng chỉ là đơn giản đem tóc kia rửa sạch liền buộc vội chưa có chặt chẽ, đầu tóc y vẫn còn loạn. Bàn tay to của Ly Lạc vừa nhấc lên một chút, Ly Lạc đã đem tóc kia của y đang buộc thấp ở phía sau xả đi. Trong nháy mắt khoảng cách giữa bọn họ liền ngắn lại, trong mắt y khuôn mặt tuấn mỹ của Ly Lạc kia đột nhiên phóng đại… 
Sau đó, y thần người, bị cắn ở… 
Ly Lạc cắn xuống môi dưới của y. Tầm mắt băng lãnh kia ở khoảng cách gần nhất chăm chú nhìn Ly Hận Thiên. Ly Hận Thiên theo bản năng lùi về phía sau muốn trốn. Nếu không phải đang bưng cháo, y nhất định sẽ đẩy Ly Lạc ra, nhưng hiện tại, y chỉ có thể hàm hồ nói không rõ câu: 
– Ta là cha ngươi… 
Ngay sau đó môi lại bị phong kín, tâm trí Ly Hận Thiên liền bị miên man nghĩ. Sau khi qua ngưỡng cửa ba mươi tuổi, hình như Ly Hận Thiên với nữ nhân không có tiếp xúc nhiều, y đã muốn quên hôn môi là có tư vị gì rồi… 
Y nhớ mang máng. Thân thể của nữ nhân thực mềm mại, hơi thở mang theo hương vị ngọt ngào. Các nàng thực ôn nhu lạ dễ ngượng ngùng. Mỗi một lần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/172518/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.