Ly Hận Thiên nghe hắn nói mà tâm cả kinh. Y không biết Ly Lạc phát hiện cái gì rồi, cả người y đều cương cứng …. 
Y đưa lưng về phía Ly Lạc, y không dám quay đầu lại. Y sợ hắn nhìn ra biểu tình chột dạ của bản thân y, cũng sợ hắn tìm thấy trên người của chính y nhìn ra manh mối gì đó… 
Trên thực tế Ly Lạc cũng không có nhìn y, hắn như trước vẫn là nhắm mắt lại, tựa vào nơi đó, ngay cả ngón tay cũng không động đậy qua… 
Trong phòng thực tĩnh, Ly Lạc biết Ly Hận Thiên cũng không có rời đi. Trong chốc lát hắn đã nghỉ ngơi đủ, mới mở mắt ra đưa tầm nhìn hờ hững chuyển hướng đặt trên cánh tay của y vẫn đặt ở trên cửa… 
– Ta thừa biết rõ nguyên nhân. Ly Hận Thiên sẽ không như vậy mà giúp ta chắn chuỷ thủ. 
Vấn đề này, Ly Hận Thiên không biết nên trả lời như thế nào. Y biết Ly Lạc vốn thông minh. Y nói sai một chữ, đều sẽ bị hắn nhìn ra lổ hỏng. 
Nhìn Ly Hận Thiên chậm chạp không có đáp lại, Ly Lạc liền phát ra một âm thanh tỏ vẻ khinh thường. Hắn ngồi dậy, động tác kia thập phần lưu loát, một chút cũng không giống bộ dáng của kẻ trên vai thụ trọng thương. 
– Ngươi cảm thấy, cái loại đánh lén đó có thể khiến ta bị thương? 
Nếu không có Ly Hận Thiên lắm điều làm động tác thừa đó, căn bản Ly Lạc sẽ không bị thụ thương. Hắn cảm thấy hành vi của y cực kỳ ngu xuẩn, hắn chưa từng gặp qua, có người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/172516/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.