Ly Hận Thiên đang chuẩn bị tinh thần nghĩ làm thế nào để cẩn thận ở chung với Ly Lạc mà mặt đối mặt vẫn không lộ ra sơ hở để hắn phát hiện ra sự khác thường của y. Bất quá sự thật chứng minh, những gì y lo lắng đều là dư thừa. 
Ăn sáng xong có người hầu dẫn hắn ra ngoài cửa lớn. Không biết có phải hay không, lương tâm của Ly Lạc trỗi dậy mà thông cảm cho y ngày hôm qua bị hắn làm quá độ đến mức ngất đi. Trong khi, những người khác cưỡi ngựa, chỉ có y là ngồi xe ngựa. 
Y vốn nghĩ mối quan hệ giữa thân thể này với Ly Lạc thì hắn sẽ không giao tiếp bình thường với y dù là trước mặt người ngoài. Vậy mà khi đi ra ngoài có mặt nhiều người, Ly Lạc không gọi thẳng tên của y. Ly Hận Thiên nghe được hắn vẫn kêu y một tiếng ‘Cha’. Tuy rằng Ly Lạc vẫn mang thái độ lạnh lùng, ngữ khí cũng không cung kính. 
Ly Hận Thiên không biết bọn họ muốn đi đâu. Hiện tại, y chỉ thấy bọn họ  không ngừng chạy đi. Ban đêm đôi khi sẽ ở trọ khách điếm hoặc vào thôn xóm để xin trọ nghỉ ngơi, không có chỗ trọ thì chỉ có thể sẽ nghỉ ở dã ngoại. Ly Lạc mang theo chỉ có mười mấy người cùng đi, cũng không nhiều. Bọn họ chỉ mặc quần áo bình thường, người lạ nhìn vào khó mà nhận ra ai là chủ, ai là tớ. Chỉ có lúc khi không có ai, người khác mới phân biệt rõ ràng được. Nhiều thời điểm, bọn họ đều cúi thấp người, không nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/172509/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.