Khâm Mặc vừa nói xong. Kì thật, đôi mắt của Vô Huyên đã sáng lên, hắn đã sớm nghe nói qua, bọn hắn muốn chế ra thuốc gì đó, chỉ cần cho Ly Hận Thiên thoa lên phía dưới một chút thì về sau, đều hoàn toàn ‘không có một ngọn cỏ nào’ nữa…
Đây là cái thú vị thật ác a. Nhưng mấy tên nhi tử của Ly Hận Thiêm lại là làm không biết mệt. Vừa nhớ tới lúc ấy, dáng vẻ khi y vừa bị cạo sạch, thì bọn hắn liền chảy nước miếng ròng ròng nha…
Thích đến khó lường.
Đến nỗi, kích thích đến mức độ hưng phấn tăng vọt liền không khác gì đã uống vào một thùng xuân dược cả.
Mối quan hệ này là một miếng ván gỗ mỏng manh, y dược đặt ở giữa để giữ cân bằng, còn cả hai tên này lại biến thành hai cái thái cực đối lập hoàn toàn. Ở dưới giường, cả hai là kẻ thù không đội trời chung. Nhưng ở trên giường, cả hai lại là chiến hữu thân mật khăng khít…
Loại thời điểm này, mọi ngăn cách cùng sự bất mãn liền phai nhạt đi rất nhiều, ở trong mắt của cả hai, thanh tỉnh nhất, cũng lại là rõ ràng nhất, duy chỉ có người nam nhân ở trước mặt này…
Thân thể của y, cảm giác của y…
Không đợi Ly Hận Thiên cho ra phản ứng, Vô Huyên lại nhướng mày, thay y, trực tiếp đưa ra quyết định,
– Tới, thử xem hiệu quả.
Khâm Mặc cũng không phải là nhàn rỗi. Mấy ngày này, ngoại trừ, sau khi phải tự tiếp tục xử lý các công việc này nọ do bị đọng lại xong cả rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636281/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.