– Ngươi đang làm cái gì vậy? 
Văn Diệu vừa xuất hiện, chưa nói ra một lời nào, trước tiên đã liền quỳ xuống. Giữa sấm chớp hỗn loạn lóe sáng, Ly Hận Thiên nhìn thấy trên khuôn mặt tuấn mỹ nổi bật này, đang lộ ra vẻ mặt, không phải giống như vài lần trước đó, đã nhìn thấy là sự căng thẳng, mà là nỗi mỏi mệt cùng với đau thương… 
Còn có cả tình cảm. 
Sau khi thân phận của y dược sáng tỏ, lại nhìn thấy được một Văn Diệu từng ôn nhu với y, đã lộ ra hung ác nham hiểm thay thế vào. Ly Hận Thiên không thấy rõ tâm tư của hắn. Bởi hắn đã cố ý tiếp tục che giấu đi tình cảm của mình. Nhưng mà bây giờ, thanh niên này lại sống lưng thẳng tắp quỳ xuống ở trên mặt đất, khiến cho y thấy được bóng dáng quen thuộc… 
Ở trong nháy mắt, y cảm thấy, Văn Diệu đã quay trở lại… 
Là thật sự đã trở lại. 
Y bỗng bừng tỉnh, tấm chăn chảy xuôi xuống dưới bụng, chỉ còn đắp lên chân của y. Y nghiêng thân nhìn Văn Diệu, vừa định kéo hắn đứng lên, nhưng mà y vừa duỗi tay ra, Văn Diệu lại vừa vặn, bắt lấy tay y, gắt gao giữ chặt lấy…. 
– Thực xin lỗi… 
Tay của Ly Hận Thiên, bị kéo đến trước mặt của hắn, hắn lại giống như động vật đang năn nỉ chủ nhân vậy, lồ ra vẻ đáng thương hề hề dùng trán dụi dụi vào mu bàn tay của y, giống như là đang cảm nhận độ ấm của y, hoặc như là đang xác định, sự tồn tại của y vậy… 
Chỉ vài từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636260/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.