Khi Khâm Mặc vừa vào, tăng bào của Ly Hận Thiên, đã trượt xuống dưới bả vai. Hiện tại là đã là tiết tháng năm, trong tăng bào chỉ có một lớp áo bào mỏng, còn lại chỉ là nội sam. Cho nên y nhất thời cởi bỏ xuống, đều là đem toàn bộ quần áo vốn có ở trên người đều hoàn toàn rơi xuống dưới, trực tiếp để lộ ra thân thể… 
Y đang xuất gia, nên không hề được sống an nhàn sung sướng làm thiếu gia của Ly phủ, có hạ nhân hầu hạ, hầu hạ chăm sóc. Y cũng phải có công việc phải làm đều giống như các hòa thượng vốn phải làm, đều có việc phải tự mình phải làm. 
Y cũng không hề là trường hợp đặc thù ngoại lệ nào cả. 
Trong một tháng này, đã khiến y thay đổi không ít, không chỉ là tâm tình, đến trên thân thể cũng có một chút biến hóa. Hắn đã khỏe mạnh hơn so với lúc trước một ít. Làn da cũng không còn trắng nõn như ngọc giống như lúc trước nữa… 
Nhưng như bây giờ, cũng là càng lúc càng đẹp mắt, cũng càng thêm mê người… 
Mùi vị thật sự của nam nhân. 
Ly Hận Thiên giống như một gốc cây anh túc vậy, đối với lực hấp dẫn của nam nhân vốn là có một kích trí mệnh. Ngày trước, trước khi y kế thừa thân thể này, thì thể xác chỉ là xinh đẹp lại mang theo một vẻ đẹp nhợt nhạt trống rỗng bệnh hoạn, không có linh hồn, giống như một cái bình hoa mà thôi. Sự xuất hiện của y, khiến cho một nụ hoa vẫn luôn khép chặt đã nở rộ lên vậy, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636247/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.