Trong ngày trừ tịch. 
Tuy nói, bọn họ cũng không còn là tiểu hài tử nữa, nhưng vẫn phải giữ vững, làm theo tập tục của tổ tông lưu truyền lại. Bước qua năm mới, phải mặc lên người bộ đồ mới. Mỗi người trong bọn hắn vẫn là phải thay đổi một thân quần áo thường mới tinh. 
Bộ quần áo của Ly Hận Thiên là do Khâm Mặc chuẩn bị. Vì là để mặc trong ngày đầu năm mới, nên được may thật nổi bật mang theo khí chất vui mừng, cho nên đó là một bộ áo dài đại hồng sắc. Ly Hận Thiên thực bạch, mặc đồ đỏ lên người nhìn rất đẹp mắt, tầng áo bông bên ngoài cũng được may bởi tàm ti tốt nhất, không phải rất dầy, nhưng lại giữ được nhiệt độ ấm áp của thân thể. Điều này làm cho nam nhân cả một mùa đông này đều bao bọc lấy thân thể mình kín kẽ dày cộm giống như một con gấu bự, rốt cục cũng đã lộ ra một chút ‘diện mạo vốn có’… 
Hôm nay là giao thừa, cũng không cần tiếp tục phát lương thực. Các tăng nhân đang làm sủi cảo chay, do suy xét đến trong sự an toàn cho mọi người ở trong chùa, cho nên các món ăn này đều được chuẩn bị mà vẫn không truyền tay qua trai khách. Mọi món ăn này đều do bọn họ tiếp tục tự làm. 
Ly Hận Thiên cảm thấy y chính là số phận phải lao lực mà. Nhàn rỗi như vậy, trái lại, lại cảm thấy cả người không được tự nhiên, vốn định cùng đi với bọn hắn đi dạo ở trong tự lý. Nhưng hôm nay, lại vượt ra ngoài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636237/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.