Từ nơi nhốt Khâm Mặc trở về, Vô Huyên ném y trở về phòng ngủ, liền rời khỏi.
Ly Hận Thiên biết là hắn đang đi tìm quốc tỉ. Nam nhân lo sợ bất an, một lòng nóng như bị ném vào lửa đốt vậy, thực khó chịu.
Y lo lắng cho Khâm Mặc, lại cái gì cũng đều không thể làm được…
Khâm Mặc làm như vậy, là vì muốn bảo vệ cho y, lại tự hại chính bản thân hắn.
Nếu lấy được quốc tỉ, Vô Huyên càng sẽ không cần gì phải khách khí nữa, lấy đó làm điều kiện trao đổi để y chạy thoát khỏi đây. Nhưng mà, Khâm Mặc lại sẽ phải chết.
Y rất muốn mắng Khâm Mặc đã làm ra việc thật hồ đồ. Những trừng phạt kia dù gì chịu thì cũng đã chịu được hết đến tận bây giờ rồi rồi, vì sao lại không nhẫn nhịn được tiếp nữa, lại ở trong lúc nhất thời…
Có lẽ còn có hy vọng thì sao, hắn làm sao lại có thể buông tay trước như vậy…
Vô Huyên muốn có quốc tỉ. Ly Hận Thiên lại chính là điều kiện để trao đổi tốt nhất. Khâm Mặc nghĩ vậy, cho nên mới nói cho hắn biết nơi cất giấu của quốc tỉ. Như vậy, Ly Hận Thiên có thể trở về trong thành Đế Đô, khiến Mộc Nhai nghĩ cách phá thế tiến công của Vô Huyên.
Ly Hận Thiên hiểu rõ. Nhưng y lại không yên lòng nhất, là Khâm Mặc.
Tên Khâm Mặc này, không phải là đang tự tiện đi tìm đường chết rồi hay sao đây…
Trên người vẫn đang mặc bộ quần áo ướt sũng, nhưng mà nam nhân đã không còn có tâm tư để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636197/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.