Giờ khắc này, rất đẹp. 
Ánh trăng, ở sau lưng người nọ đang tỏa sáng, dải ánh sáng nhàn nhạt phủ lên trên mái tóc đen nhánh, như là tô lên một tầng màu trắng ngà hoa mỹ lấp lánh, rất xứng với khuôn mặt tuấn mỹ của người nọ, cùng với vẻ mặt lạnh lùng kia. Toàn bộ hình ảnh ở trước mắt này, đều mang theo một vài phần của vẻ đẹp không chân thật lắm. Khiến nam nhân cảm thấy, cảnh sắc này như là o trong tranh được vẽ ra … 
Miệng là khẽ hé ra, nhưng lại không nhớ nổi là muốn nói cái gì. Ly Hận Thiên kinh ngạc nhìn người nọ. Biểu tình kia thực ngốc, nhưng một chút cũng không xuẩn, có chút cảm giác khiến cho người nhìn muốn khi dễ y, thậm chí chỉ cần dùng chút lực nhéo lấy mũi y, giống như muốn cho y bị nín thở một chút…. 
Câu dẫn người đến phạm tội. 
– Đi đến chỗ của ta. 
Không ai có thể từ ở trên mặt của Ly Lạc đọc được cảm xúc được của hắn. Dù là cao thủ đi nữa, cũng như thế, bởi vì tên kia không có biểu tình. Nhưng Ly Hận Thiên lại có thể cảm ứng được tâm tình lúc này của Ly Lạc lúc này… 
Đêm nay, hắn thật cao hứng. 
Hắn uống rượu. Trên người còn mang theo mùi hương thản nhiên của rượu, hương vị không nặng, nhưng lan tỏa ra không khí, lại khiến cho người ngửi thấy lâng lâng theo. Ly Lạc không có uống nhiều rượu, hắn thực thanh tỉnh. Hắn cũng biết rõ mục đích đêm nay hắn tới nơi này là làm gì. 
Ly Hận Thiên không hiểu được ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636141/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.