Thấy ve mặt của Lang Đại Bảo không ổn, Ly Hận Thiên khô khan mở miệng, y muốn giải thích, lại không biết làm sao để mở miệng…
Y nghe nói nam nhân kia vốn là nông dân, ngoại trừ làm nông ra, đến cửa thôn trước tới giờ cũng ít bước ra ngoài. Nay, hắn nghe mấy lời dạng này mà nói, nhìn thấy chuyện đại nghịch bất đạo, chỉ sợ là đã bị dọa rồi.
Đổi lại nếu là bản thân y lức trước, thì cũng sẽ phản ứng như thế mà thôi.
Bất quá đã trải qua nhiều lần rồi, năng lực thừa nhận cũng liền biến cường.
Bây giờ liền tính có ai nói cho y biết, kỳ thật Lang Đại Bảo là nữ nhân, thì y cũng sẽ không kinh ngạc.
Người làm nông dân rất giữ khuôn phép. Hứng thú và yêu thích của kẻ có tiền, bọn họ đều không biết. Bởi vì ý nghĩ của những người đó, vốn không giống với người bình thường.
Bọn hắn thích kích thích, độc đáo, hoan lạc và mới mẻ.
Giống như khi y còn chưa đi vào thế giới này, cũng không hiểu được cái gọi là sở thích hào phóng này, làm ra những hành động quái dị này nọ.
Ly Hận Thiên cảm thấy, như vậy giống như là đang đốt tiền vạ.
Bọn họ không phải là người ở cùng một thế giới, cho nên y vốn cũng không hiểu.
Tuy rằng hai chuyện này vốn là hai chuyện khác nhau không liên quan gì, nhưng bây giờ xem ở trong mắt của Lang Đại Bảo, trong đó che dấu hàm nghĩa, lại là vô cùng giống nhau.
Nhìn Lang Đại Bảo, Ly Hận Thiên hoàn toàn không biết nên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636134/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.