Ngươi chắc cũng đã có thể được nghe nói qua, ta vẫn luôn dừng lại ở giai đoạn thiên sư mà trì trệ, ta cũng đã dùng hết cách, nhưng vẫn chính là không có cách nào có thể tiến chức tiếp được.
Ly Lạc chậm rãi cởi ra quần áo của nam nhân. Hắn vẫn không có biểu tình gì, nhưng vẻ mặt thực chuyên chú. Hắn vuốt ve cổ áo của nam nhân. Hắn đem quần áo từ trên vai mở ra, ngay khi hắn chuẩn bị tuột xuống chiếc quần của y, động tác của Ly Lạc dừng lại một chút.
Tầm mắt lại di chuyển nhìn về khuôn mặt của nam nhân.
– Thượng Huyền Thiên sư nói, ta sớm đã có tư cách tiến chức. Nhưng vẫn còn kém một chút, ta còn có khiếm khuyết. Ngày trước, ta không hiểu, cũng nghĩ không thông. Nhưng ngày hôm đó, ở trong Hắc Lân đàm, ta đột nhiên hiểu ra huyền cơ trong lời nói của Thượng Huyền Thiên sư.
Từ đầu đến cuối, Ly Hận Thiên vốn đang kích động mà trốn tránh, nghe được những lời này của Ly Lạc, đột nhiên liền dừng lại giãy dụa. Ly Lạc vốn luôn không thích nói chuyện, bây giờ hắn lại đột nhiên nói đến việc này, nhất định có lý do của hắn.
Tựa giống như lần trước vậy.
Đối với Ly Lạc mà nói, việc khiến hắn mở miệng nói ra thì chắc chắc sẽ không vô nghĩa.
– Ta vốn vẫn không biết, bản thân ta luôn khuyết thiếu cái gì. Nhưng ngay khi Quỷ Vương để ta lựa chọn, ngay cả suy xét ta đều không có liền trực tiếp quyết định. Ta sao có thể để bản thân mình chết đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636105/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.