Tựa như y chưa từng nghĩ tới Văn Diệu sẽ làm vậy cho y, bởi vì chính trên người hắn cũng có gì đó, Ly Hận Thiên càng chưa từng nghĩ qua một ngày kia y sẽ đem cái đó cũng giống cái của y mà ngậm vào miệng mình…
Việc này vốn căn bản không phải là vấn đề để ý có muốn hay không muốn, mà là y thật sự làm không được.
Văn Diệu nói xong, liền lại đem cái kia của y ngậm vào, hắn mút thực ra sức, phát ra tiếng “chậc chậc”, cảm giác kia vô cùng thoải mái, so với việc làm chân chính còn muốn thoải mái hơn nhiều, nhưng lúc này Ly Hận Thiên lại càng để ý chính là ý muốn Văn Diệu…
Chẳng lẽ hắn không biết làm như vậy thật ghê tởm sao?
Hắn sẽ không cảm thấy như là đang mút liếm của chính mình sao…
Văn Diệu vẫn giống như thúc giục mà cử động eo đỉnh đỉnh lên. Cái nọ dán lên trên mặt của Ly Hận Thiên cọ đến cọ đi. Nơi đó có da thịt rất non, nóng, còn mang theo cảm xúc ẩm ướt. Ly Hận Thiên chưa từng cùng cái nọ tiếp xúc gần sát như vậy, chỉ là nhìn, y liền cảm thấy đủ rung rẩy lắm rồi…
Càng thuận theo lời lẽ kia mà ngậm vào thì sẽ lại làm ra điều sai trái.
Văn Diệu rất muốn rất cần, hắn muốn mau mau được xuất ra. Ly Hận Thiên cảm giác được, vật nọ so với vừa rồi lại còn muốn sưng to lên một vòng. Nhiệt độ của cơ thể Văn Diệu cũng càng ngày càng cao, Văn Diệu khó chịu như vậy, y nên giúp hắn…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636084/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.