Cửa mở, tiếp theo lại bị kẻ khác đóng lại. Theo lý thuyết, nếu có ai đó tới có ý định hành hung, hẳn là sẽ không đã bước vào rồi còn nhớ cẩn thận đóng cửa như vậy. Nếu thật là quỷ, hẳn là không cần mở cửa đi…
Y đang nghĩ tới đó, thì đã nghe thấy tiếng bước chân rất nặng nề mà liên tiếp vang lên, từ âm thanh đó phán đoán ra, kẻ vào hẳn là con người, hơn nữa là chỉ có một mình.
Người nọ đi đường rất là dùng sức, tựa hồ mỗi một bước chân đều hung hăng mà đạp xuống dưới. Nhưng mỗi cái nhấc chân đều không có dứt khoát, mà lại kéo lê dài ra trên mặt đất, giống như là nâng chân không lên nổi vậy.
Âm thanh này rất kỳ quái. Theo lý thuyết, nếu đã đạp chân xuống lại dùng sức như vậy, hẳn là lúc nhấc chân lên phải nâng rất cao mới đúng. Vì sao lại có cái loại âm thanh này phát ra như vậy?
Ly Hận Thiên nhịn không được hiếu kì muốn hồi đầu mà nhìn xem. Nhưng nhất thời nhớ lại lời dặn khi nãy của Mộc Nhai, còn có bàn tay của hắn vẫn như cũ mà đặt lên trên đỉnh đầu của y mà giữ chặt lại. Ly Hận Thiên liền mạnh mẽ mà đem này loại ý muốn này áp chế xuống.
Âm thanh kia rất nhanh liền đến giữa phòng, Ly Hận Thiên nghe được ân thanh chiếc bàn bị đụng đến lệch vị trí. Bàn chân đó ma sát trên mặt đất cứng rắn. Âm thanh chói tai kia khiến người nghe thấy thực không thoải mái, đặc biệt là khi phát ra dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636073/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.