Sau cảm giác say rượu, đó chính là đầu đau đến muốn nứt ra, một bên Ly Hận Thiên vừa ôm đầu rầm rì, một bên vừa đang đứng lên.
Chuyện của ngày hôm qua y cũng còn không nhớ rõ nữa là. Nhưng mà hình ảnh cuối cùng là hoàn cảnh y cùng với người nọ uống rượu thì y vẫn còn chưa quên, chỉ là từ khi nào thì y đã chạy lên mà nằm ở trên giường a…
Bức rèm che ở trước mặt bức rèm lẳng lặng, buông ra mà rũ xuống. Theo ánh mặt trời đang chiếu sáng vào phòng, mà từng hạt châu ánh sáng lấp lánh trải dài xuống, rạng rỡ lại huy hoàng. Hỉ bào màu đỏ tươi của y đang bị vướng lại ở chỗ bức rèm một nửa ở trong, một nửa lại lộ ra bên ngoài. Ly Hận Thiên không có tâm trạng nào mà đi nghiên cứu, ánh nắng soi rọi xuống, in lên trên vải vóc quần áo thì nhìn ngắm ra có bao nhiêu đẹp đẽ. Việc mà y quan tâm là, y phục này không phải là do chính y cởi bỏ ra…
Nếu đúng là do chính y làm, chẳng lẽ một bên y lại vừa bước đi hướng tới trên giường nằm, một bên lại vừa biểu diễn múa thoát y sao…
Loại khả năng này tính ra là không nhỏ đi, chỉ là, vì sao đến nội sam y cũng thoát ra a?!
Không thể phủ nhận, chăn của Thiết Lặc không tệ, chăn bông bằng lụa thêu tay, phủ ở trên người, cảm giác mặt vải dán lên trên da thịt rất là tốt. Bất quá, cái này cũng không phải là trọng điểm a. Trọng điểm là vì sao y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636060/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.