Ly Tiêu Sơn bỏ đi, chính sảnh lúc này chỉ còn có ba người phụ tử bọn họ, nhất thời không khí trở nên quái dị. 
Tầm mắt của Ly Lạc cùng Mộc Nhai không hẹn nhau mà cùng chuyển hướng nhìn về phía Ly Hận Thiên. Y bị hai người bọn hắn nhìn chằm chằm đến mức chỉ muốn quay đầu mà bỏ chạy. Y cũng tự trấn an thầm trong lòng mình. Ly Hận Thiên cũng rất không muốn một mình mà lại ở cùng hai người trước mặt này chung đụng a. Cái loại cảm giác đáng ghét này gần giống như là hít thở không thông này thực không khó mà quen được. Nhưng không đợi y chuẩn bị co giò mà chạy trốn, thì hai người bọn hắn lại cực kì ăn ý mà đem ánh mắt di chuyển sang chỗ khác. 
Ly Lạc nhấc tay lên, thản nhiên bưng tách trà lên gần miệng, hắn nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Mộc Nhai lại theo thói quen ngày thường mà ngả người dựa hẳn vào lưng ghế mà lười biếng, hắn tự chơi đùa mấy ngón tay đang xòe ra của mình. Loại phản ứng này của hai người bọn hắn, ngược lại khiến Ly Hận Thiên đang đứng ở giữa chính sảnh này hiện lên cảm giác xấu hổ không nói lên lời được. Y như là đứng đây mãi như vậy cũng không được, mà không ở lại thì cũng không xong … 
– Dạo này, đế đô rất không được an toàn. Nhất là mấy ngày gần đây, trong thành có rất nhiều nhà có tiểu thư, thiếu gia đã mất tích. 
Ly Lạc đang dùng trà cùng một lúc làm như có như không mà mang tâm tư như thường, lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636013/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.