Ba! 
Ly Hận Thiên còn không có biết rõ nguyên nhân vì sao lại bị như thế này. Dừng tới trước cửa phủ y vừa xuống ngựa đi đến cửa, liền có người tới dùng tay hạ xuống một cái tát, lực mạnh đến nỗi đánh bên má y phiếm đỏ lên lập tức nghiêng sang một bên. 
Ly Hận Thiên bị đánh liền mơ hồ không hiểu ra sao mà căn bản y cũng không kịp phản ứng. Ngược lại thì Ly Lạc đã phản ứng nhanh tay mà đã kéo y sang một bên, may mắn khiến cho y tránh thoát được bàn tay đang định giáng xuống mặt y lần thứ hai. 
– Phế vật vô dụng! Ngươi cư nhiên lại làm hại đến con ngươi phải bị thương đến đổ máu! 
Một tiếng mắng đầy tức giận lập tức vang lên. Âm thanh của người nọ nghe hùng hậu, nhưng ý tứ lại mang theo bất mãn và phẫn nộ tột cùng. 
Người đánh y là lão tử mặc một thân cẩm bào màu đen, trên eo đeo đai lưng được gắn ngọc. Từ giữa hai bên vạt áo bị tách ra, lộ ra chiếc quần dài màu đen bằng tơ tằm với đôi giày ngắn làm bằng da thú. Trường báo đều được làm thẳng tắp may cắt thật cẩn thận tỉ mỉ, mang theo phong thái trưởng giả rất nghiêm túc trang trọng. Bộ dáng của người nọ cũng đã bốn năm mươi tuổi. Mang một đầu tóc đen, trên cằm còn để một chòm râu sơn dương. Quần áo trên người rõ ràng được cắt may để mặc riêng cho hình dáng của người nọ, phá lệ làm tăng vẻ khắc nghiệt hơn những người xung quanh. 
Người nọ chính là lão cha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-da-sung-cha/1636002/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.