Mọi người lại không phải là người ngu, đương nhiên là nhìn ra được động tác nhỏ của Lý Mộng Nhã.
Chỉ là không ngờ tới, cô ta lại dùng nó trực tiếp lên người con gái của chủ tịch.
Càng không thể ngờ, quả bóng nhỏ này đáp trả làm người hả hê như vậy.
Tiếp đó, mọi người xung quanh lặng lẽ lắng nghe lời nói Vãn Vãn, cô nhóc học lại động tác nhỏ, nghiêm trang mà xoa eo, nói: “Ai yo, sao chân của dì lại dài thế? Dì ăn có một bữa cơm, có cần duỗi chân dài ra như vậy không? Người biết còn nghĩ, không ai dạy dì ăn cơm phải thành thật. Còn người không biết sẽ nghĩ, dì là cố ý muốn làm Vãn Vãn vấp ngã đó!”
“ Sư phụ của Vãn Vãn đã nói, đây không phải là việc mà một người quân tử* nên làm.”
* Người quân tử là người có đầy đủ 5 đức tính, được gọi là ngũ thường: Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín. Trong đó, Nhân là quan trọng nhất.
“Dựa theo quy định của pháp luật, dì phải xin lỗi Vãn Vãn trước, rồi Vãn Vãn lại suy nghĩ xem có nên tha thứ cho dì hay không.”
“Tất nhiên, Vãn Vãn sẽ không tha thứ cho dì.”
Lời lẽ của cô nhóc 3 tuổi nói có sách, mách có chứng, đem quan hệ nhân quả của sự việc nói một cách rõ ràng rành mạch.
Quan trọng nhất là biểu diễn lại vô cùng sống động, nhìn vào cảm thấy rất chân thật.
Cứ như người vừa nãy dẫm chân của người ta không phải là cô nhóc vậy.
Ngay cả cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-be-ca-koi-3-tuoi-ruoi/3459810/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.