Hà Cùng 24 tuổi bị đại tiểu nha đầu chọc cười.
Hắn nhéo nhéo má mềm mịn Tô Vãn Vãn, gật gật đầu, cũng không qua loa với cô nhóc nói: “Được, anh trai sẽ nhớ kỹ.”
Tô Vãn Vãn nhìn lên trán Hà Cùng, không khỏi thở dài, duỗi tay sờ sờ.
Có người còn chưa biết, khi Vãn Vãn đặt tay nhỏ lên trán Hà Cùng vào đêm đó, luồng khí đen gắt gao bao quanh Hà Cùng chớp mắt tan rã không ít.
Trong chốc lát, khí đen dày đặc đã ít đi hơn một nửa.
“Vãn Vãn mang vận may cho anh trai này, anh nhất định sẽ bình bình an an nha!”
Nói xong, ngẩng đầu nhỏ lên xem cha già nhà mình, giây tiếp theo ôm cổ cha già, thân thể gắt gao dính bên nhau: “Đi thôi ~”
Muốn đến thành trên trấn phải mất hơn một giờ đi đường. Bởi vì vội vã đi tới, ông căn bản không lái xe lại đây.
Mà trên trấn cũng không gọi được xe.
Không có biện pháp, người cha già chỉ có thể mang theo Vãn Vãn đi nhà ga ngồi xe đến thành phố C.
Hai cha con tìm một vị trí tốt ngồi xuống.
Người cha già đôi tay ôm chặt lấy con gái bé bỏng nhà mình.
“Bảo bối, rất xin lỗi con.” Tô Ký Chu bỗng nhiên nói.
Ông áy náy bản thân đã tới vội, rất nhiều chuyện còn chưa kịp chuẩn bị.
Tuy rằng xe đường dài sạch sẽ ngăn nắp, nhưng rốt cuộc người nhiều sẽ dễ làm cho ngột ngạt.
Nhưng mà Vãn Vãn lại ngẩng đầu lên, tầm mắt chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-be-ca-koi-3-tuoi-ruoi/3459802/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.