Ngày diễn ra hội trại giáng sinh cũng đến. Buổi sáng Triệu Vy rời giường sớm, cô VSCN xong rồi đến phòng thay quần áo. Nhìn ngắm cơ thể trong gương trong lòng không ngừng thầm cảm ơn Hàn Chấn Phong. Chuyện là đêm qua người nào đó nổi thú tính đè cô lên giường mà ức hiếp. Nói là nói như vậy nhưng Hàn Chấn Phong rất nhẹ nhàng, những vết hôn anh để lại trên cơ thể cô không rõ lắm có lẽ anh biết hôm nay cô sẽ tham dự hội trại nên mới như thế. Triệu Vy nghĩ đến sự ôn nhu đêm qua của anh trong lòng cảm thấy ngọt ngào như đường mật, khoé môi mỉm cười nhẹ trước gương. Bất chợt một vòng tay ôm lấy eo cô từ phía sau, chiếc cằm cương nghị đặt lên hõm vai, môi bạc hôn nhẹ lên má Triệu Vy, giọng nói khàn khàn vang lên bên tai cô: 
“Dậy sớm thế bảo bối, em đang nghĩ cái gì mà mỉm cười ngốc nghếch thế kia?” 
Bàn tay nhỏ nhắn chạm vào làn da màu đồng của vòng tay đang ôm eo mình, Triệu Vy khẽ dịu dàng đáp lại anh: 
“Không có, lúc nãy em dậy đánh thức anh hả, sao không ngủ thêm một lúc nữa?” 
Hàn Chấn Phong hít lấy hương thơm tinh khiết của người con gái trong lòng, Triệu Vy thấy nhột trong cổ phát ra tiếng cười nhỏ. 
“Bảo bối không nằm bên cạnh anh liền không thể tiếp tục ngủ.” 
“Dẻo miệng quá đi mất!” 
Cả hai cùng nhau bật cười, Hàn Chấn Phong mình trần thân dưới anh quấn khắn. Vừa nãy lúc Triệu Vy vào phòng thay đồ không lâu anh đã thức dậy rời giường làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-bao-boi-thanh-nghien/865521/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.