Buổi sáng khi mặt trời đã mọc soi những tia ấm áp qua cửa sổ phòng ngủ. Triệu Vy say giấc nồng, cơ thể được che chắn bởi chiếc chăn bông. Cô cựa mình thức giấc nhìn sang bên cạnh đã không thấy Hàn Chấn Phong. Có lẽ anh đã đến công ti từ sớm. Cô ngồi dậy thì nhìn thấy một tờ giấy đặt trên tủ đầu giường. Cô cầm lên xem, nét chữ đẹp đẽ có phần uy nghiêm hiện ra: “Bảo bối! Thức dậy nhớ ăn sáng rồi đi học. Tôi đã dặn tài xế ở dinh thự đưa em đi rồi. Còn có thuốc bôi, lúc sáng có bôi giúp em nhưng nếu thấy đau thì dùng bôi vào nơi đó nhé!”. 
Triệu Vy tủm tỉm nhìn tờ giấy, cô bất giác muốn gọi cho anh. Nghĩ thế liền lấy điện thoại tìm số của Hàn Chấn Phong sau đó bấm nút gọi. Tiếng chuông điện thoại vang lên Triệu Vy phát hiện đó là giọng hát của mình, anh cài nhạc chuông bài hát cô biểu diễn ở lễ kỉ niệm thành lập trường. Triệu Vy thoáng chốc thấy như có đường mật rót vào tim. Thì ra anh thật sự thích nghe cô hát như thế. 
Tiếng nói trầm ấm vang lên trong điện thoại: 
“Bảo bối! Em dậy rồi sao?” 
Triệu Vy nhẹ đáp: 
“Vâng!” 
“Nhớ lời tôi dặn. Ăn sáng rồi thoa thuốc sau đó thay đồ đi học.” 
“Được!” 
“Chiều nay tôi sẽ về sớm!” 
“Vâng! Tôi hôm nay cũng không có tiết học nhiều. Chiều nay nấu cơm tối chờ anh về.” 
“Ngoan! Nếu mệt thì nằm một lát nữa còn không thì dậy chuẩn bị rồi xuống nhà ăn sáng đi nhé!” 
“Được. Tạm biệt anh, Chấn Phong. Ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-bao-boi-thanh-nghien/249284/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.