7 ngày sau.
Cậu ngồi trên ban công nhà mình nhớ lại kỉ niệm cùng ba mẹ, ở nơi đây cậu từng sống với những ngày tháng hạnh phúc.
Dù cho ba mẹ đã ra đi,nhưng cậu vẫn luôn nhớ đến ba mẹ vẫn mãi trong tim cậu.
Bỗng nhiên đôi mắt chợt thấy hình ảnh quen thuộc, Cậu nhớ mong rất nhiều nhưng không muốn làm phiền cô.
Chắc là do mình nhìn lầm thôi, chứ cả tuần lễ nay có thấy mặt cô ở đâu đâu.
Những lời cốt nói hôm đó rất đúng, chuyện đó không phải tại cậu, nên không liên quan gì đến họ, nhưng cô đã sắp có chồng.
Chỉ mong cho chịa được hạnh phúc, không muốn phá vỡ tương lai của chị và cũng không muốn phá vỡ hạnh phúc mà chị ấy sắp có.
Đang suy nghĩ xa xăm, không để ý đến có người đang ở phía sau mình,thì phía sau gáy bỗng truyền đến một trận đau nhức dữ dội, ngất đi.
____+____
Khi tỉnh dậy, cậu đã thấy mình đang ở trong bóng đêm, trên người mình không một mảnh vải, Tay chân bị trói chặt miệng còn bịt lấy băng keo.
Cậu hốt hoảng một hồi rồi buông xuôi, cũng không còn gì để mất mất mạng cũng chẳng sao.
Trời trong bóng đêm, ánh đèn chính giữa phòng sáng lên, dáng đi thướt tha của người con gái xuất hiện trước mặt, dường như đang rất tức giận.
Người con gái lạnh lùng mở miệng "Cậu chán sống đến vậy sao? Không cần kêu cứu à"
Vừa nghe tiếng cũng đã biết là ai, Vậy là vừa rồi cậu không nhìn lầm.
Trong lòng có sự vui mừng, Hôm nay chị lại đến tìm cậu, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-anh-den-tron-doi/1594630/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.