Vào ngay đêm hôm đó, cô đã nhận được một cuộc gọi đến từ... bệnh viện.
Bảo Lạc... vào bệnh viện.
Lòng như có lửa cô lập tức nhanh đi đến bệnh viện, nơi mà cô y tá đã nói trong cuộc gọi.
Không hiểu tại sao, cô lại thấy có lỗi vô cùng,. Thật sự thì lỗi lầm do cô mà ra, tất cả là tại cô, cô không nên quá phũ phàng như vậy, không nên làm cậu phải đau đến như vậy.
Nhưng cũng thật là xin lỗi... cô hết cách lựa chọn rồi.
Nghe theo lời y tá mà dẫn đến căn phòng của người con trai cô yêu nhất, nơi đó, thân hình mặc đồ trắng đang nằm yên tĩnh trên giường.
Cô ra gặp riêng bác sĩ đã chữa trị cho cậu, khuôn mặt u buồn hiện rõ "Cậu ấy bị làm sao vậy bác sĩ"
Bác sĩ có khuôn mặt già nua hiền, vỗ vai cô mỉm cười "Không cần quá lo lắng, cậu ấy chỉ bị đau ruột thừa thôi, cắt rồi thì sẽ hết"
Cô thở phào " nhưng sao bác sĩ biết tôi mà gọi đến"
Bác sĩ lại cười, nói cứ như chuyện dĩ nhiên "Cô còn không phải là vợ cậu ấy sao? Cậu ấy để tên "Nhớ Em" ở trên điện thoại còn là vị trí số 1, nên chúng tôi cứ thế mà gọi thôi"
Lòng cô lại ấm áp đến lạ thường, chẳng phải cậu vẫn rất yêu cô sao?
"Thế ai đưa cậu ấy đến đây?"
Là một người đàn ông trên đường về thấy cậu ấy bị ngất xỉu, nhưng người đàn ông đó đã trả tiền viện phí cho cậu trai luôn rồi"
Cô ngạc nhiên, người quen của cậu?
Tạm biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-anh-den-tron-doi/1594624/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.