Đau ...
Toàn thân xương cốt đều bị đâm nát , máu cùng nước mưa loãng trở nên mơ hồ.
Trong mưa , tiếng giày cao gót vang lên.
" Lê Sở Hề "
Nàng dùng toàn bộ sực lức cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn , lại thấy Lê Nguyệt Nghi đắc ý nhìn.
Vừa rồi tại nạn xe , là do Lê Nguyệt Nghi cố ý ? Nàng chẳng lẽ hận nàng nhiều như vậy ?
Như nghe được tiếng lòng của Lê Sở Hề , Lê Nguyệt Nghi lấy tay che miệng , phát ra tiếng cười. Cúi đầu nhìn Lê Sở Hề chật vật dưới đất.
" Đúng vậy , Lê Sở Hề , tôi chính là hận cô như vậy . Chỉ cần thấy cô là tôi liền nghĩ đến tháng ngày khổ cực kia , rõ ràng đó phải là cuộc sống của cô. Cô chiếm thân phận tôi nhiều năm như vậy , dù là dưỡng nữ cũng không xứng . Dựa vào cái gì mà cô còn tiếp tục ở lại Lê gia ?"
Lê Sở Hề há miệng thở dốc , gian nan phát ra âm thanh " Cha... Mẹ..."
Nàng biết mình không có tư cách ở lại Lê gia , nhưng chính là nàng luyến tiếc cha mẹ , luyến tiếc nơi nàng đã ở từ nhỏ đến giờ.
Lê Nguyệt Nghi chán ghét nhìn nàng.
" Bọn họ không phải cha mẹ của cô , là của tôi ! Nói thật cho cô biết , kỳ thật là , cha mẹ cũng đã sớm muốn đuổi chị đi . Chẳng qua là sợ bên ngoài người ta nói Lê gia khắc nghiệt , bởi vậy mới giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-thien-kim-gia/2773326/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.