" Chị của tôi cũng là thiên kim Lê gia , hãy tin tưởng tôi đi mà ! Tôi vừa rồi chỉ lỡ lời mà thôi !"
Lê Nguyệt Nghi hốc mắt đỏ bừng.
Làm bộ làm tịch rơi vài giọt nước mắt , trong lòng lại cực kỳ vui vẻ.
Chắc chắc Lê Sở Hề không muốn để người khác biết mình là hàng giả .
Chỉ cần hôm nay cô ta phủ nhận , về sau khi mọi người biết chân tướng sự việc , sẽ cảm thấy cô ta là người ham hư vinh lại tham lam.Đến lúc đó , mình chỉ cần thổi thêm chút gió , khẳng định thanh danh của Lê Sở Hề một chút cũng không còn.
Mà nàng cũng có thể vì sự đồng cảm của mọi người , nhanh chóng có chỗ đứng ở đế đô.
Lê Nguyệt Nghi đang nghĩ đến kết cục về sau của Lê Sở Hề , trong lòng đắc ý , bên tai lại vang lên âm thanh
" Không sai , tôi thật sự không phải tiểu thư Lê gia . Năm đó , tôi cùng Lê Nguyệt Nghi bị người khác đánh tráo , em ấy mới là tiểu thư chân chính của Lê gia "
Thiếu nữ không biết từ khi nào đã ngẩng đầu lên . Trên mặt bình tĩnh , ngữ khí lãnh đạm tựa như đang nói đến một chuyện râu ria nhỏ bé.
Nhưng mà , một lời nói của nàng lại như một giọt nước rơi vào chảo dầu sôi.
" Cái gì , Lê Sở Hề thật sự không phải con gái ruột ? Tôi còn tưởng cô ta nói giỡn !"
" Tu hú chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-thien-kim-gia/2773308/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.