Lê Sở Hề âm thầm ngoác miệng một cái.
Nhưng nàng lại coi như không thấy gì với động tác nhỏ kia của Lê Nguyệt Nghi , nở nụ cười ngọt ngào với Liêu Văn Bách.
" Văn Bách , thật là trùng hợp "
Liêu Văn Bách cười cười mà đưa tay vuốt mái tóc .
" Không phải , anh vẫn luôn đợi em . Tiểu Hề , ngày hôm qua sau khi trở về nhà , anh vẫn luôn lo lắng cho em ... Em không sao chứ ?"
Ngày hôm qua , khi về đến nhà , trong đầu hắn không thể khống chế được mà hiện ra khuôn mặt hoa lệ đẫm nước của Lê Sở Hề , còn có cặp mắt trìu mến mỹ lệ , làm hắn trằn trọc một đêm không ngủ được.
Bởi vậy , sáng sớm hôm nay hắn liền tới trường , đứng ở cổng trường bồi hồi, nghĩ không biết có nhìn thấy Lê Sở Hề hay không .
Kết quả chẳng bao lâu liền gặp nàng.
Xem ra , hắn cùng Lê Sở Hề vẫn rất chi là có duyên phận.
Nghĩ như vậy , Liêu Văn Bách nhìn Lê Sở Hề càng thêm ôn nhu.
Đối mặt tra nam làm kiếp trước mình thương tâm , nội tâm Lê Sở Hề nổi lên ý nghĩ muốn đánh người.
Nhưng nàng phải khắc chế chính mình , thẹn thùng mà cúi đầu.
" Văn Bách , anh thật tốt với em , em không có sao đâu "
Vừa rồi , nàng cố ý không giới thiệu Lê Nguyệt Nghi , giờ phút này lén nhìn lại , người nào đó quả nhiên đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-thien-kim-gia/2773294/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.