Sau mắt kính là cặp mắt sâu thẳm đạm mạc , phảng phất nhìn không thấy đáy hồ sâu , làm người ta sinh ra cảm giác xa cách.
Nhưng thời điểm hướng nhìn nàng , tầng đạm mạc kia không biết vì sao phai nhạt rất nhiều , đáy mắt ẩn hiện cái gì.
" Còn có chỗ nào không rõ không ? "
" Không , đã không còn . "
" Điện thoại . '
" Hả ? " Lê Sở Hể ngơ ngác nhìn
Quý Thanh Triển nhướng mày , chỉ chỉ cái điện thoại đặt bên cạnh nàng , lặp lại một lần : " Điện thoại"
" Hả ? "
Lê Sở Hề ngơ ngác cầm lấy điện thoại đưa đến trước mặt người kia.
Quý Thanh Triển tiếp nhận điện thoại mà nhìn nàng một cái , bỗng nhiên cười.
" Như thế nào , là sợ tôi đoạt điện thoại của cô sao ? "
Khuôn mặt hắn cực kỳ lãnh đạm , lại mang mắt mắt kính gọng mạ vàng , tiểu chuẩn nam thần cấm dục.
Cười như vậy , đem những cái lãnh đạm toàn bộ vứt đi , làm gương mặt kia dưới ánh sáng mặt trời thể hiện ra một loại rung động , động lòng người.
Thiếu gia Quý gia , Quý Thanh Triển vạn năm mới cười một lần , thế nhưng , lại cười như thế trước mắt nàng ?
Lê Sở Hề hoảng loạn mà nói : " Không , không phải ... "
Quý Thanh Triển không nói cái gì nữa . Cúi đầu , ngón tay đưa lên màn hình điện thoại.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-thien-kim-gia/2773278/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.