Tuyết phủ khắp đường đi, mọi thứ đều bị tuyết nhấn chìm thành màu trắng.
Vũ Gia khoác áo lông lên người kĩ càng, tránh làm người khác thấy được mình. Cô lặng lẽ vào cung, lén lút đến điện của thái tử.
Đến nơi liền có một công công chờ cô. Công công thấy cô đến từ xa liền chạy lại giục cô mau vào điện.
- A Trần! - Cô gọi.
- Vũ Gia, muội tới rồi à...
A Trần mặt mày xanh xao, hai mắt đỏ bỏng rát, đứng lên chạy nhanh tới ôm chặt Vũ Gia vào lòng.
- Sao bây giờ muội mới đến! - Người anh run lên, trách Vũ Gia.
- Không sao, không sao mà. A Trần, có muội ở đây rồi.... - Cô vỗ vai trấn an anh.
- Kiều Như....Ta đã hứa với Kiều tể tướng, là sẽ chăm sóc muội ấy....- Mắt anh càng lúc càng đỏ hơn. - Vậy mà chính ta....chính ta lại đưa muội ấy vào con đường chết.....!!!
A Trần ôm đầu, bất lực quỳ cả gối xuống. Vũ Gia ôm chặt A Trần vào lòng, vỗ về anh. Đây là lần đầu cô thấy anh suy sụp như vậy, như người bị giết sắp tới sẽ là bản thân anh vậy.
- Không...huynh không có lỗi....là do tỷ ấy bị hại, không liên quan đến huynh,...- Vũ Gia nức nở ôm anh.
Khắp Đại Minh cung ai ai cũng rõ việc, thái tử phi Kiều Như bị hạ sát như thế nào. Ai ai nhìn vào, kể cả có là một đứa trẻ cũng nhận ra, đều ngầm hiểu chính bát công chúa của Diên An Quốc, Phí Phượng Hoa là hung thủ. A Trần và Kiều tể tướng mặc dù đã tìm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326278/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.