Y Na diện bộ đồ màu đỏ rực rỡ mới may, nhìn trước gương rồi xoay qua xoay lại. Miệng thì lại đột nhiên cười mỉm, có lẽ là đã lâu lắm rồi cô mới có thể cười như vậy, thật kì lạ.
- Tỷ! Tỷ định đi đâu à? - Vũ Gia thập thò, ló đầu vào phòng, hỏi tỷ tỷ một cách nghịch ngợm.
- Ừm.
- Đi với A Kiệt phải không? - Vũ Gia lại cười hì hì.
- Sao muội biết?
- Khi nãy huynh ấy còn hỏi muội tỷ thích hoa gì nữa cơ. Huynh ấy thành thật với muội nhất.
Vũ Gia không còn đứng thập thò ngoài cửa nữa, vô hẳn phòng để chọc ghẹo tỷ tỷ của cô.
- Hoa gì chứ!? Cái tên này....thì ra cũng biết lãng mạn là gì nữa à. - Y Na khoanh tay giả bộ như không thèm quan tâm nhưng thật ra là đang vô cùng hài lòng.
- Nhỡ.....huynh ấy tỏ tình với tỷ thì tỷ thì.....tỷ có đồng ý không? Thôi, nói thẳng là tỷ có tình cảm với huynh ấy không? - Vũ Gia tinh nghịch, hỏi.
Y Na chưa gì thì đã đỏ mặt tía tai, vờ ho vài tiếng.
- Tỷ sẽ suy nghĩ.
- Suy nghĩ? Muội hỏi tỷ có thích huynh ấy không mà. Hay....tỷ có tình cảm với Phong ca?
Y Na đứng hình, sau bao nhiêu lần rung động và thầm thích A Kiệt. Bây giờ cô mới nhớ ra rằng, Châu gia vẫn còn nợ ân tình của Tạ gia, hai tỷ muội nhà cô vẫn còn nợ Tạ thái phó và....Tạ Phong.
Thấy tỷ tỷ chẳng trả lời lại, đã thế còn đờ mặt ra như gặp phải ma, cô liền hiểu ngay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326274/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.