Nhan Tịch đang ngồi thưởng trà, trên tay là cuốn sách có chủ đề cậu thích, cậu thưởng thức tách trà trên tay, điềm đạm đọc sách như chẳng có chuyện gì có thể làm cậu dao động, nhưng đột nhiên có tiếng gọi cậu vang lên từ phía ngoài cửa, tiếng gọi ấy đã làm thay đổi mọi thứ.
- Thưa cậu, tướng quân cho mời cậu lên thư phòng ngài ạ.
- Ra ngay! - Cậu gọi với ra để trả lời.
Đóng cuốn sách lại, đổ đi tách trà đang dở dang rồi thận trọng cầm sắp giấy lộn xộn được đặt gần bàn trà lên, cẩn thận sắp xếp lại cho tờ nào ra tờ đó, tất cả đống giấy trên tay cậu chính là từng bước từng bước giúp hắn lên ngôi hoàng đế Viễn Sơn, cậu luôn không hiểu bản thân tại sao lại phải cố gắng vì hắn đến mức này. Do cậu quá yêu hắn? Đúng, hắn và cậu dành tình cảm cho nhau, khó có thể mà buông bỏ được, nhưng, cậu lại không được phép ích kỷ như vậy, liệu tình yêu của hai người xứng với bao nhiêu mạng người chứ, nhưng liệu khi đã đến điểm cuối cùng rồi thì có thể bên nhau thật lâu? Thứ tình cảm sai trái, thứ xúc cảm không được tồn tại khi điều bí mật mà cậu luôn giấu kín luôn hiện hữu trong cậu. Đáng ra, cậu và hắn, chỉ một trong hai được tồn tại trên cõi đời đầy bất công và ác độc này, để máu không đổ, một trong hai phải chết đi, giữa lợi ích và đối phương, cậu không thể nào ngừng do dự được.
- Tịch à! Sao đệ lâu la thế?
Thiên Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326258/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.