- Nàng cầu xin ta? - Thiên Mạt cười một cách khinh bỉ rồi nói tiếp. - Lộ Tịch, sự kiêu ngạo thường ngày của nàng đâu rồi mà lại phải hạ thấp bản thân cầu xin ta như thế!
- Ta trước giờ chưa bao giờ tỏ ra kiêu ngạo hay ngông cuồng! Ta cũng không hạ thấp bản thân! Ta chỉ mong ngươi, một lần này, một lần duy nhất, mắt nhắm mắt mở cho bọn ta rời khỏi đây....
- Nàng muốn đi thì cứ đi nhưng phải để tên kia ở lại. - Thiên Mạt ra điều kiện.
Nhan Tịch không nhịn được nữa, liền rút kiếm của Thiên Long từ phía sau, chĩa thẳng vào người Thiên Mạt.
- Đường Thiên Mạt! Ta không muốn dùng vũ khí nhưng đây là do ngươi ép ta! - Cậu trừng mắt hung dữ, không do dự chĩa kiếm vào hắn.
- Ta chỉ bảo nàng để lại tên kia rồi đi mà đã tức giận đến rút kiếm rồi cơ à? - Hắn cố tình nói trúng cậu. - Không lẽ tên này lại rất quan trọng với nàng?
Thiên Mạt hạ kiếm xuống, cố tình tiến lại gần cậu mặc cho thanh kiếm vẫn chĩa đúng mục tiêu của nó, hắn càng lúc càng tiến tới gần thanh kiếm hơn, cho đến lúc mũi kiếm đã yên vị trên áo hắn thì hắn mới an phận mà dừng lại, thấy hắn đã biết dừng, cậu liền thở phào nhẹ nhõm, dù gì cậu cũng đâu muốn giết hắn, bây giờ mà làm hắn bị thương chẳng khác nào đánh rắn động cỏ với Hoàng hậu cả.
- Đường Thiên Mạt! Mau tránh ra!
- Là sư huynh? Hay là quan hệ gia đình? Hắn là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326256/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.