Nhan Tịch chạy nhanh ra khỏi phòng, bỏ Tiểu Ngôn ở lại với Thiên Long. Cậu hết sức chạy đi càng xa càng tốt, không cần biết là đã chạy đến đâu, cứ cố chạy thật nhanh đi.
- Tiểu Mộc cô nương!... - Uông quản gia thấy cậu chạy chân trần ra ngoài đường, liền gọi với theo.
Cậu không ngoảnh lại, cứ thế chạy trong vô thức, mắt cũng đã ngân ngấn nước. Chạy vào đám đông, làm biến mất bản thân đi.
Băng Cẩn đang phục vụ khách, nghe thấy tiếng gọi của Uông quản gia cũng liền vội vã chạy ra.
- Tiểu Mộc đâu! - Cô hỏi Uông quản gia.
- Tiểu Mộc cô nương... không biết tại sao lại chạy ra ngoài rồi ạ. - Uông quản gia lắp bắp trả lời, chưa bao giờ ông thấy cô lại lộ ra dáng vẻ này với một người theo ông thì đối với cô chỉ mới vừa quen biết không lâu, ông nghĩ không lẽ lai lịch của cô nương này lại không dễ dàng gì.
Nghe thấy cậu đã chạy đi, cô liền bực bội đi ngay đến thư phòng của Thiên Long.
- Huynh làm Tịch bỏ đi!? - Cô nhăn mặt hỏi.
- Bỏ đi? Tịch bỏ đi thật đấy à!? Cậu ấy không quen thuộc đường xá ở đây nhỡ lạc thì sao!? - Tiểu Ngôn hốt hoảng hỏi, Thiên Long vẫn giữ cái phong thái kiêu ngạo đó như không có chuyện gì cũng không trả lời cô.
- Hoàng huynh, huynh không trả lời muội luôn à? Muội không biết đã có chuyện gì, nhưng huynh đừng vì vài chuyện nhỏ xíu mà đi chấp nhặt với Tịch, không đáng. - Cô khuyên hắn.
Thiên Long đột nhiên đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326253/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.