- Ngươi bị gì mà ngớ người ra vậy?
Chợt hoàn hồn lại, Châu Khương giật nảy mình ngã ra đằng sau vì bị Băng Cẩn đột nhiên dí sát mặt.
- Ta mới phải là người hỏi cô bị gì đấy! Tự nhiên dí sát vào mặt người ta...
- Thì sao? Ngươi đang ngại đấy à? - Băng Cẩn thấy mặt Châu Khương đột nhiên đỏ đỏ lên, liền lấy làm thích thú, chạy đến gần chọc ghẹo.
- Sao ta lại phải ngại chứ! - Hắn cố phản bác lại, đúng thật là bây giờ cô đang làm cảm xúc của hắn rối tung lên thành một cuộn len bị làm cho rối tung lên vậy.
- Vậy là không phải do ta dí sát mặt ngươi nên ngại à?
- Sao ta lại phải ngại cô chứ!
- Vậy à? Ta tưởng ngươi thích ta, tưởng là nắm được thóp của ngươi rồi.
Băng Cẩn nói ra suy nghĩ của mình một cách thẳng thắn, không có gì phải giấu diếm cái suy nghĩ khiến người ta hiểu lầm này cả. Châu Khương thấy vậy, liền thở phào, biết ơn ông trời vì đã khiến cô đứng xa ra một tí. Liền lấy lại cái phong độ cao cao tại thượng dữ dằn bình thường, lên tiếng trêu ghẹo cô.
- Sao ta lại để cho cô nằm được thóp của mình dễ như vậy chứ. Vả lại...sao ta lại phải đi thích một nữ nhân tính tình như đàn ông như cô, hão huyền.
- Này! Ta thì sao chứ! Ta là đại công chúa của Viễn Sơn đấy nhé! Một tên tướng quân nhỏ bé như ngươi mới là người nằm mơ mới được ta dành tình cảm cho thì có!
Châu Khương cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-quan-su/1326241/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.